Hệ thống đang bảo trì rà soát thông tin

EYELESS JACK LÀ AI

      301

Jaông xã tiếp tục bấm điều khiển, lười biếng nhìn từng kênh hiện ra trên màn hình trước Khi tiếp tục chuyển kênh. Chả có gì hay vào ngày cuối tuần, bất ngờ thật. Chả có gì ngoài "Hãy chọn giá đúng" (ahihi :3 ) và mấy chương trình cậu không mấy hứng thú. Thở dài, cậu sinch viên đứng dậy khỏi ghế sofa, về bàn học và dựa lưng nghỉ ngơi lên bức tường cạnh giường. Bài tập đều đã kết thúc cả, phần lớn được hoàn thành khi cậu còn trên lớp. Khác hẳn ông bạn cùng phòng, Jachồng hoàn thành mấy thứ chán ngắt đó đủ nhanh khô để dành thời gian còn lại trong ngày làm gì tùy ý.

Bạn đang xem: Eyeless jack là ai

Lúc này, Jack không có hứng chơi game. Cũng chả muốn lái xe đi chơi đâu đó. Với lấy chiếc hoodie đen trên ghế, Jack nkhô hanh chóng khoác nó lên và bỏ chìa khóa phòng kí túc vào túi sau khoản thời gian đóng cánh cửa phía sau lại. Đi dạo một lát xung quanh khuôn viên trường có lẽ sẽ tốt hơn. Không khí vào lành thường khiến cậu thấy bình tâm hơn, nếu không nó cũng giúp cậu nghĩ thông. Dạo gần đây cậu cảm thấy... khang khác. Cậu biết không phải vì chưng sức khỏe tuyệt tại môi trường đại học. Cậu còn không có bạn gái để mà lo lắng nữa cơ. Cảm giác lạ lùng không biết làm sao lí giải. Cứ nghĩ đến lại thấy đau cả đầu. Jachồng day day thái dương, dùng chân đá cánh cửa dẫn ra ngoài. Một cơn gió mạnh thổi vút qua, đóng sập cánh cửa phía sau cậu.

khi đó vào khoảng 6 giờ tối, bầu trời hai mảng xanh cam hòa vào nhau. Trời càng tối, nhìn nó càng thăm thẳm. Lạ là, chuông báo của kí túc điểm vào lúc 12 giờ đêm. Jack chưa từng hỏi ai về việc này, nhưng cậu luôn thắc mắc vì sao chuông reo muộn tới vậy. Thường thì chuông reo lúc 8 giờ tối ở nơi cậu sống trước kia.

" A, chào Jack!" Cậu thanh hao niên nhìn lên, bắt gặp một cô bạn cùng lớp. Hình như cô mới rời lớp, vì trên vai cô còn sở hữu balô. Jaông xã khẽ mỉm cười, vẫy tay chào cô bạn. Đó là-- ờ tên cô ấy là gì ấy nhỉ? Jenny! Jenny Smith.

Xem thêm: Nguyễn Thu Phương - Page Not Found &Bull Instagram

" Chào Jenny. Bây giờ cậu mới tan học à?" Jenny mỉm cười gật đầu, chỉnh lại quai balô. " Cũng muộn rồi đấy, sao cậu về muộn thế?" Nụ cười cơ chợt mất đi vẻ tươi sáng trong vài giây trước Lúc trở lại như chưa từng biến mất.

" À.... Chỉ ngồi học thêm một lát thôi mà. Cậu biết đó, sắp thi cuối kì rồi. Tốt nhất là phải chú tâm vào ôn tập." cô cười khúc khích, vén tóc qua sau tai. " Còn cậu sao lại ra ngoài giờ này? Tối nay có bão đấy." Jack nhún vai trước lúc nhìn lên bầu trời, cảm nhận mùi không khí ẩm ướt. Ờ. Không sớm thì muộn trời cũng mưa.

" Hít thở không khí trong lành thôi cậu. Bài tập cũng ngừng rồi. Chả muốn chơi game hay xem TV luôn. Nên mình mới ra ngoài đây." Jenny cứ thi thoảng lại gật đầu, mang đến thấy cô vẫn đang nghe, và lại cười.

" Hehe, đến cậu không gian riêng vậy. Mình phải đi đây, gặp cậu sau." Trước khi Jachồng kịp chào lại, cô nữ sinh lướt qua cậu, bước trên vỉa hè dẫn về khu kí túc. Jaông chồng tò mò nhướn mi, đầu đầy dấu chấm hỏi. Chỉ tới lúc một hạt mưa rơi xuống, cậu mới giật mình ngước lên -- một hạt, lại một hạt.

" Móa..." Jachồng làu bàu chạy một mạch trở về, tất nhiên cậu không muốn làm con chuột lột đứng vào mưa. Tiếng sập cửa vang vang sau lưng. Jaông xã rũ tóc, bụi nước theo hướng tay cậu phủi áo và vuốt mặt bắn tung tóe (Ặc, tui tưởng tượng ra hình ảnh lấp lánh là sao